《三字经》拼音拼音版
rén  zhī  chū  xìng běn shàn xìng  xiāng  jìn    xí  xiāng yuǎn
          善。性          远。
gǒu  bú  jiào    xìng nǎi  qiān jiào  zhī  dào  guì  yǐ  zhuān
          迁。教          专。
xī  mèng mǔ    zé  lín  chǔ  zǐ    bù  xué  duàn  jī  zhù
          处。子          杼。
dòu  yān  shān  yǒu  yì  fāng
      三字经 全文     方。
jiào  wǔ  zǐ  míng  jù  yáng yǎng  bú  jiào  fù  zhī  guò
          扬。养          过。
jiào  bù  yán  shī  zhī  duò  zǐ  bù  xué    fēi  suǒ  yí
          惰。子          宜。
yòu  bù  xué  lǎo  hé  wéi  yù  bù  zhuó  bù chéng  qì
          为。玉          器。
rén  bù  xué  bù  zhī  yì  wèi  rén  zǐ    fāng shào  shí
          义。为          时。
qīn  shī  yǒu    xí  lǐ    yí  xiāng  jiǔ  líng  néng  wēn  xí
          仪。香          席。
xiào  yú  qīn  suǒ  dāng zhí róng  sì  suì  néng ràng  lí
          执。融          梨。
tì    yú  zhǎng  yí  xiān  zhī shǒu  xiào  tì    cì  jiàn  wén
          知。首          闻。
zhī  mǒu  shù  shí  mǒu wén  yī    ér  shí    shí  ér  bǎi
          文。一          百。
bǎi  ér  qiān  qiān  ér  wàn sān    cái  zhě  tiān  dì  rén
          万。三          人。
sān guāng zhě    rì  yuè  xīng sān  gāng zhě  jūn  chén  yì
          星。三          义。
fù    zǐ  qīn    fū  fù  shùn yuē  chūn  xià  yuē  qiū  dōng
          顺。曰          冬。
cǐ    sì  shí    yùn  bù  qióng yuē  nán  běi  yuē  xī  dōng
          穷。曰        西  东。
cǐ    sì  fāng  yìng  hū zhōng yuē  shuǐ  huǒ  mù  jīn  tǔ
          中。曰          土。
cǐ    wǔ  xíng  běn  hū  shù  yuē  rén  yì    lǐ  zhì  xìn
          数。曰          信。
cǐ    wǔ cháng  bù  róng wěn dào  liáng  shū  mài  shǔ  jì
          紊。稻          稷。
cǐ    liù  gǔ    rén  suǒ  shí
          食。
mǎ  niú yáng    jī  quǎn  shǐ  cǐ    liù  chù    rén  suǒ  sì
马    牛  羊 , 鸡  犬  豕。此    六  畜 , 人  所  饲。
yuē  xǐ  nù    yuē  āi  jù  ài    wù  yù    qī  qíng  jù
曰    喜  怒 , 曰  哀  惧。爱    恶  欲 , 七  情  具。
páo  tǔ  gé  mù  shí  jīn  sī    yǔ  zhú  nǎi  bā  yīn
匏    土  革 , 木  石  金。丝    与  竹, 乃  八  音。
gāo  zēng  zǔ  fù  ér  shēn  shēn  ér  zǐ    zǐ  ér  sūn
高    曾  祖 , 父  而  身。身    而  子 , 子  而  孙。
zì    zǐ  sūn    zhì xuán zēng nǎi    jiǔ  zú    rén  zhī  lún
自    子  孙 , 至  玄  曾。乃    九  族 , 人  之  伦。
fù    zǐ  ēn    fū  fù  cóng xiōng  zé  yǒu  dì  zé  gōng
父    子  恩 , 夫  妇  从。兄    则  友 , 弟  则  恭。
zhǎng yòu xù    yǒu  yǔ  péng jūn    zé  jìng  chén zé zhōng
长    幼  序 , 友  与  朋。君    则  敬 , 臣  则  忠。
cǐ    shí  yì    rén  suǒ  tóng fán  xùn  méng  xū  jiǎng  jiū
此    十  义 , 人  所  同。凡    训  蒙 , 须  讲  究。
xiáng xùn  gǔ    míng jù  dòu  wéi  xué  zhě    bì  yǒu  chū
详    训  诂 , 明  句  读。为    学  者 , 必  有  初。
xiǎo  Xué  zhōng zhì  sì  shū  lún  yǔ  zhě    èr  shí  piān
小    学  终 , 至  四  书。论    语  者 , 二  十  篇。
qún  dì  zǐ    jì  shàn  yán mèng  zǐ  zhě    qī  piān  zhǐ
    弟  子 , 记  善  言。孟    子  者 , 七  篇  止。
jiǎng  dào  dé  shuō rén  yì  zuò  zhōng yōng  zǐ  sī  bǐ
讲    道  德 , 说  仁  义。作    中  庸 , 子  思  笔。
zhōng bù piān  yōng  bú  yì
中    不  偏 , 庸  不  易。
dà  xiǎo  dài  zhù  lǐ    jì  shù shèng yán    lǐ  yuè  bèi
大    小  戴 , 注  礼  记。述    圣  言 , 礼  乐  备。
yuē  guó  fēng  yuē  yǎ  sòng hào  sì  shī  dāng fěng yǒng
曰    国  风 , 曰  雅  颂。号    四  诗 , 当  讽  咏。
shī  jì  wáng  chūn qiū  zuò  yù  bāo  biǎn  bié  shàn  è
诗    既  亡 , 春  秋  作。寓    褒  贬 , 别  善  恶。
sān zhuàn zhě  yǒu  gōng yáng yǒu  zuǒ  shì  yǒu  gǔ  liáng
三    传  者 , 有  公  羊。有    左  氏 , 有  谷  梁。
jīng  jì  míng  fāng  dú  zǐ  cuō    qí  yào  jì    qí  shì
经    既  明 , 方  读  子。撮    其  要 , 记  其  事。
wǔ    zǐ  zhě  yǒu  xún yáng wén zhōng  zǐ    jí  lǎo zhuāng
五    子  者    有  荀  扬。文    中  子 , 及  老  庄。