屈原离骚》注音版
dì gāo yáng zhī miáo yì xī,zhèn huáng kǎo yuē bó yōng。
离骚屈原原文帝高阳之苗裔兮,朕皇考曰伯庸。
shè tí zhēn yú mèng zōu xī,wéi gēng yín wú yǐ jiàng。
摄提贞于孟陬兮,惟庚寅吾以降。
huáng lǎn kuí yú chū dù xī,zhào xī yú yǐ jiā míng:
皇览揆余初度兮,肇锡余以嘉名:
míng yú yuē zhèng zé xī,zì yú yuē líng jūn。
名余曰正则兮,字余曰灵均。
fēn wú jì yǒu cǐ nèi měi xī,yòu zhòng zhī yǐ xiū néng。
纷吾既有此内美兮,又重之以修能。
hù jiāng lí yǔ pì zhǐ xī,rèn qiū lán yǐ wéi pèi。
扈江离与辟芷兮,纫秋兰以为佩。
gǔ yú ruò jiāng bù jí xī,kǒng nián suì zhī bù wú yǔ。
汩余若将不及兮,恐年岁之不吾与。
cháo qiān pí zhī mù lán xī,xī lǎn zhōu zhī sù mǎng。
朝搴阰之木兰兮,夕揽洲之宿莽。
rì yuè hū qí bù yān xī,chūn yǔ qiū qí dài xù。
日月忽其不淹兮,春与秋其代序。
wéi cǎo mù zhī líng luò xī,kǒng měi rén zhī chí mù。wéi tōng: wéi
惟草木之零落兮,恐美人之迟暮。(惟 通:唯)
bù fǔ zhuàng ér qì huì xī,hé bù gǎi hū cǐ dù?
不抚壮而弃秽兮,何不改乎此度?
chéng qí jì yǐ chí chěng xī,lái wú dào fū xiān lù!
骐骥以驰骋兮,来吾道夫先路!
xī sān hòu zhī chún cuì xī,gù zhòng fāng zhī suǒ zài。
昔三后之纯粹兮,固众芳之所在。
zá shēn jiāo yǔ jūn guì xī,qǐ wéi rèn fū huì chǎi!
杂申椒与菌桂兮,岂惟纫夫蕙茝!
bǐ yáoshùn zhī gěng jiè xī,jì zūn dào ér dé lù。
彼尧、舜之耿介兮,既遵道而得路。
hé jié zhòu zhī chāng pī xī,fū wéi jié jìng yǐ jiǒng bù。
何桀纣之猖披兮,夫惟捷径以窘步。
wéi fū dǎng rén zhī tōu lè xī,lù yōu mèi yǐ xiǎn ài。
惟夫党人之偷乐兮,路幽昧以险隘。
qǐ yú shēn zhī dān yāng xī,kǒng huáng yú zhī bài jī!
岂余身之殚殃兮,恐皇舆之败绩!
hū bēn zǒu yǐ xiān hòu xī,jí qián wáng zhī zhǒng wǔ。
忽奔走以先后兮,及前王之踵武。
quán bù chá yú zhī zhōng qíng xī,fǎn xìn chán ér jì nù。
荃不查余之中情兮,反信谗而齌怒。
yú gù zhī jiǎn jiǎn zhī wéi huàn xī,rěn ér bù néng shě yě。
余固知謇謇之为患兮,忍而不能舍也。
zhǐ jiǔ tiān yǐ wéi zhèng xī,fū wéi líng xiū zhī gù yě。
指九天以为正兮,夫惟灵修之故也。
yuē huáng hūn yǐ wéi qī xī,qiāng zhōng dào ér gǎi lù!
曰黄昏以为期兮,羌中道而改路!
chū jì yǔ yú chéng yán xī,hòu huǐ dùn ér yǒu tā。